1 Bài 1: Lịch sử World Wide Web. Sat Nov 03, 2012 8:13 pm
Admin
Admin
Bài 1: Lịch sử World Wide Web.
Năm
1989, nhà nghiên cứu Vật lý Tim Berners-Lee hình dung một hệ thống chia
sẻ thông tin cho mạng máy tính mà ông nghĩ rằng có thể tạo điều kiện
thuận lợi cho việc trao đổi thông tin trong cộng đồng Vật lý...
Berners-Lee viết đề xuất:" HyperText and CERN" (CERN=Conseil Europeen pour la Recherche Nucleaire hay tên tiếng anh là European
Nuclear Research Council = Hội đồng Nghiên cứu Hạt nhân Châu Âu), chuyền cho các đồng nghiệp và nhận được sự tán thành nồng
nhiệt.
Đề xuất gồm 3 điều cơ bản:
Năm 1991, hòai bão của Tim Berners trở thành sự thật. Hệ thống chia
sẻ thông tin, giờ đây có tên phổ biến là World Wide Web, đã
được đưa vào sử dụng trong cộng đồng Vật lý thông qua máy vi tính của
CERN, được các nhà vật lý gọi là Máy Chủ Web (Web Server-thực
chất vào lúc đó là Text Server).
Để sử dụng hệ thống này, người dùng cần cài một chương trình lướt Web
của CERN có tên gọi là Web Browser rồi gõ vào tên file mà họ
cần truy cập. Khi nhận được lệnh, Máy chủ Web sẽ chuyển file yêu cầu đến
máy trạm(remote Computer, terminal) thông qua mạng lưới
cáp. Và nếu người dùng muốn tham khảo một tài liệu khác, họ chỉ việc
click vào đường link trên tài liệu hiện tại và trong chốc lát, tài liệu
yêu cầu sẽ được tải vào. Như vậy, việc truy cập các trang tin họat động
theo cơ chế MÁY CHỦ-MÁY TRẠM (SERVER-TERMINAL)
như mô hình dưới:
Trong đó, Server là máy chủ lưu trữ các trang tài liệu, và Terminal
là máy trạm, tức máy người sử dụng dùng để truy cập server. Để
truy cập được nội dung trong máy chủ, các máy trạm cần phải có kết nối
cáp với máy đó.
Tháng giêng năm 1992, World Wide Web được phổ biến rộng rãi đến công
chúng qua mạng lưới Internet- mạng máy tính lớn nhất thế
giới. Và cuối năm 1992, thế giới có khỏang 50 máy chủ Web họat động. Hầu
hết các máy được đặt ở các trường Đại Học.
Đầu năm 1993, Kỹ sư Marc Andreessen tại ĐH Illinois-Urbana Champaign
phát triển một trình duyệt mới cho Web có tên là Mosaic
Browser.
Với giao diện đồ họa mới mẻ và dựa trên cơ chế họat động của chuột,
Mosaic giúp người dùng truy cập các trang Web dể dàng hơn chỉ
bằng cách chọn và bấm chuột. Và Mosaic đã tạo ra một sự phát triển bùng
nổ Web ngọan mục, đẩy số Web server của thế giới lên 623 vào
cuối năm 1993.
Vào năm 1994, Andreessen kết hợp với Jim Clark(chủ tịch công ty
Silicon Graphics) lập ra Tập đòan Thông tin liên lạc Netscape. Vì ĐH
Illinois giữ bản quyền của Mosaic, Andreessen và Clark lập tức tung ra
thị trường trình duyệt Netscape Navigator, một phiên bản thương
mại của Mosaic. Còn Mosaic thì cuối cùng được bán lại cho Tập đòan Spry.
Spry sau đó bị Compuserve thâu tóm. Compuserve lại lọt vào
tay Worldcom. Worldcom vứt bỏ Mosaic, giữ lại phần hạ tầng của
Compuserve, và bán số khách hàng cho nhà cung cấp dịch vụ Internet
nhỏ là American Online. American Online sau đó gộp chung với Time Warner
để lập ra Tập đòan AOL Time Warner.
Vào tháng 6 năm 1994, số Web servers tăng hơn gấp 4 lần lên đến 2.738
máy. Sáu tháng sau, nhảy vọt lên 10.022. Netscape
Navigator trở thành trình duyệt được ưu chuộng cùng thời điểm đó. Nhờ
nổi tiếng về tốc độ và dễ sử dụng, Netscape đã chiếm được hơn
90% thị trường trình duyệt Web.
Chóang váng với thành công ngòai sức tưởng tượng, Andreessen bắt đầu
tiên đóan ngày tàn sắp đến của các công ty phần mềm
truyền thống như Tập đòan Microsoft. Andreessen tin chắc rằng người dùng
máy tính cuối cùng sẽ dùng trình duyệt của mình và World
Wide Web để thâu tóm tất cả thông tin, giải trí... và khả năng xử lý
thông tin mà họ cần.
Andreessen cũng cảm tưởng rằng, trình duyệt của mình sẽ giúp mọi
người có thể tránh việc mua, cài đặt, nâng cấp hệ điều hành,
chương trình xử lý văn bản, bảng tính, cơ sở dữ liệu, trò chơi, bách
khoa tòan thư, và các ứng dụng khác từ cửa hàng phần mềm. Thay vào
đó, ông lý giải rằng người ta có thể có được những gì họ muốn đơn giản
chỉ cần bấm chuột vào các đường link trong cửa sổ trình duyệt.
Andreessen cũng tin rằng, trong tương lai không xa, tất cả mà một người
cần có là một chiếc máy vi tính có kết nối Internet và trình duyệt
Netscape Navigator. Những sản phẩm phổ biến như Windows, Word, Excel,
Quicken sẽ không còn cần thiết.
Những tuyên bố mạnh bạo của Andreessen đã được Văn phòng đầu não của
Microsoft ở Redmond, Washington hết sức lưu ý. Giám
đốc điều hành (CEO=chief executive officer) Bill Gates hiễu rõ rằng:
công ty sở hữu trình duyệt sẽ có sức ảnh hưởng lạ thường đến cách mà
người ta dùng để lướt Web. Những lời nói của Andreessen cứ vang mãi, và
Bill cảm thấy khó chịu với sự thống lĩnh áp đảo của Netscape
trong lĩnh vực trình duyệt.
Trong nổ lực nhằm cung cấp một giải pháp thay thế Netscape, Microssoft nhanh chóng sẵn sàng một trình duyệt mới mà họ gọi là
Internet Explorer(IE). Với chiến lược quen thuộc, Microsoft bắt đầu tung trình duyệt IE miễn phí cho tất cả người dùng.
Vào năm 1998, Microsoft tích hợp phiên bản IE miễn phí vào Hệ điều
hành Windows. Bởi vì các máy tính mới thường được cài sẵn Hệ
điều hành này, IE đã được thêm vào một cách hữu hiệu như một thiết bị
tiêu chuẩn cho mỗi máy tính được bán ra cuối năm 1998. Ngòai
ra, Microsoft cũng thỏa thuận và dàn xếp tài chính với Apple để bảo đảm
rằng IE cũng được cài trên các máy Macintosh.
Không thời điểm nào lại tàn phá Netscape hơn nữa. Với Mosaic đã bị
triệt tiêu, công ty chỉ mới bắt đầu thu tiền người sử dụng trình
duyệt Navigator. Công ty vừa cân bằng lợi nhuận đầu tiên. Trong nổ lực
tuyệt vọng để giành lại thị phần, Netscape buộc phải cho không
sản phẩm chủ đạo kéo theo sự thua lỗ về tài chính.
Nhưng túi tiền của Microsoft sâu hơn Netscape, và không phải mất
nhiều thời gian để Microsoft thống lĩnh phần mềm duyệt Web. Vào
năm 2000, IE của Microsoft đã chiếm 80% thị phần trình duyệt. Tập đòan
Netscape, cuối cùng bị American Online thâu tóm. Dù Netscape
Navigator vẫn còn, xong thị phần của nó tiếp tục bị thu hẹp lại.
Ngày nay, hơn 90% trong tổng khỏang 500 triệu người theo phỏng đóan
sử dụng Internet dùng IE để truy cập máy chủ World Wide
Web.
Sự phát triển nhanh chóng của World Wide Web đã được lưu ý bởi cha đẻ ra
chúng. Tim Berners-Lee và các nhà nghiên cứu tại CERN đã
quyết định lập ra một tổ chức Quốc tế để hướng dẫn việc phát triển Web.
Tổ chức này, được biết với tên World Wide Web Consortium(W3C), chịu
trách nhiệm quyết định sự phát triển của Worl Wide Web bằng cách
thiết lập các tiêu chuẩn kỹ thuật. Những thông tin mới nhất về tiêu
chuẩn W3 có thể được tìm thấy tại địa chỉ Web hay Uniform Resource
Locator(URL) tại: http://www.w3.org..
Vào năm 1995, World Wide Web bắt đầu được thương mại hóa. Các tập
đòan lớn như AT&T, Digital Equipment Corporation, IBM,
MCI, Novell và Sun Microsystems thiết lập các máy chủ Web để cung cấp
thông tin và thông tin thị trường cho bất cứ ai có máy vi tính kết
nối Internet và trình duyệt Web.
Vào lúc đầu, Web server chỉ dành riêng cho cho những ai giàu có hoặc
là quà tặng kỹ thuật. Đó là vì Web Server mắc tiền và khó cài
đặt và bảo trì.
Phán đóan được cơ hội, một vài hãng máy tính đã bắt đầu thiết lập Web
server để cho thuê với giá thích hợp. Ngay cả một số còn cho miễn
phí để đổi lại quyền đặt các quảng các trên tất cả các trang mà người
dùng phát triển. Bởi vì chúng họat động như một Electronic Host,
những Server như vậy còn đựơc gọi là WEB HOST.
Ngày nay, bất cứ ai cũng có thể có được chổ trống trên máy chủ để đặt
trang Web. Và ngay cả một em bé 10 tuổi cũng có thể thiết kế
được trang Web. Có rất nhiều Web server cho chúng ta chổ trống để đặt
trang web hòan tòan miễn phí. Vào thời điểm này đã có hơn
500,000 máy chủ và hàng triệu trang web chứa nhiều thông tin đang họat
động.
Riêng với cha đẻ của World Wide Web, Tim Berners Lee đã được Hòang Gia Anh phong tước Hiệp Sĩ, danh hiệu cao qúy này dành cho
ông vì những đóng góp rất tích cực trong việc phát triển nền văn minh nhân lọai.
Đồng thời ông còn được công nhận là nhà phát minh quan trọng thứ 2 trong thế kỷ 20 sau Albert Einstein.
Hết Bài 1.
Nguồn: Sưu tầm Internet
Năm
1989, nhà nghiên cứu Vật lý Tim Berners-Lee hình dung một hệ thống chia
sẻ thông tin cho mạng máy tính mà ông nghĩ rằng có thể tạo điều kiện
thuận lợi cho việc trao đổi thông tin trong cộng đồng Vật lý...
Berners-Lee viết đề xuất:" HyperText and CERN" (CERN=Conseil Europeen pour la Recherche Nucleaire hay tên tiếng anh là European
Nuclear Research Council = Hội đồng Nghiên cứu Hạt nhân Châu Âu), chuyền cho các đồng nghiệp và nhận được sự tán thành nồng
nhiệt.
Đề xuất gồm 3 điều cơ bản:
- Hệ thống chia sẻ thông tin được phổ biến cho bất cứ ai có kết nối Internet, với cấu hình khác nhau vẫn truy cập được.
- Hệ thống chia sẻ thông tin phải có giao diện ổn định dù được truy cập dưới hình thức nào.
- Hệ thống chia sẻ thông tin phải cho phép liên kết các tài liệu
với nhau bằng các đường link, kiến tạo trang Web với sự liên hệ chặt chẻ
giữa văn bản, đồ họa, âm thanh và phim ảnh.
Năm 1991, hòai bão của Tim Berners trở thành sự thật. Hệ thống chia
sẻ thông tin, giờ đây có tên phổ biến là World Wide Web, đã
được đưa vào sử dụng trong cộng đồng Vật lý thông qua máy vi tính của
CERN, được các nhà vật lý gọi là Máy Chủ Web (Web Server-thực
chất vào lúc đó là Text Server).
Để sử dụng hệ thống này, người dùng cần cài một chương trình lướt Web
của CERN có tên gọi là Web Browser rồi gõ vào tên file mà họ
cần truy cập. Khi nhận được lệnh, Máy chủ Web sẽ chuyển file yêu cầu đến
máy trạm(remote Computer, terminal) thông qua mạng lưới
cáp. Và nếu người dùng muốn tham khảo một tài liệu khác, họ chỉ việc
click vào đường link trên tài liệu hiện tại và trong chốc lát, tài liệu
yêu cầu sẽ được tải vào. Như vậy, việc truy cập các trang tin họat động
theo cơ chế MÁY CHỦ-MÁY TRẠM (SERVER-TERMINAL)
như mô hình dưới:
Trong đó, Server là máy chủ lưu trữ các trang tài liệu, và Terminal
là máy trạm, tức máy người sử dụng dùng để truy cập server. Để
truy cập được nội dung trong máy chủ, các máy trạm cần phải có kết nối
cáp với máy đó.
Tháng giêng năm 1992, World Wide Web được phổ biến rộng rãi đến công
chúng qua mạng lưới Internet- mạng máy tính lớn nhất thế
giới. Và cuối năm 1992, thế giới có khỏang 50 máy chủ Web họat động. Hầu
hết các máy được đặt ở các trường Đại Học.
Đầu năm 1993, Kỹ sư Marc Andreessen tại ĐH Illinois-Urbana Champaign
phát triển một trình duyệt mới cho Web có tên là Mosaic
Browser.
Với giao diện đồ họa mới mẻ và dựa trên cơ chế họat động của chuột,
Mosaic giúp người dùng truy cập các trang Web dể dàng hơn chỉ
bằng cách chọn và bấm chuột. Và Mosaic đã tạo ra một sự phát triển bùng
nổ Web ngọan mục, đẩy số Web server của thế giới lên 623 vào
cuối năm 1993.
Vào năm 1994, Andreessen kết hợp với Jim Clark(chủ tịch công ty
Silicon Graphics) lập ra Tập đòan Thông tin liên lạc Netscape. Vì ĐH
Illinois giữ bản quyền của Mosaic, Andreessen và Clark lập tức tung ra
thị trường trình duyệt Netscape Navigator, một phiên bản thương
mại của Mosaic. Còn Mosaic thì cuối cùng được bán lại cho Tập đòan Spry.
Spry sau đó bị Compuserve thâu tóm. Compuserve lại lọt vào
tay Worldcom. Worldcom vứt bỏ Mosaic, giữ lại phần hạ tầng của
Compuserve, và bán số khách hàng cho nhà cung cấp dịch vụ Internet
nhỏ là American Online. American Online sau đó gộp chung với Time Warner
để lập ra Tập đòan AOL Time Warner.
Vào tháng 6 năm 1994, số Web servers tăng hơn gấp 4 lần lên đến 2.738
máy. Sáu tháng sau, nhảy vọt lên 10.022. Netscape
Navigator trở thành trình duyệt được ưu chuộng cùng thời điểm đó. Nhờ
nổi tiếng về tốc độ và dễ sử dụng, Netscape đã chiếm được hơn
90% thị trường trình duyệt Web.
Chóang váng với thành công ngòai sức tưởng tượng, Andreessen bắt đầu
tiên đóan ngày tàn sắp đến của các công ty phần mềm
truyền thống như Tập đòan Microsoft. Andreessen tin chắc rằng người dùng
máy tính cuối cùng sẽ dùng trình duyệt của mình và World
Wide Web để thâu tóm tất cả thông tin, giải trí... và khả năng xử lý
thông tin mà họ cần.
Andreessen cũng cảm tưởng rằng, trình duyệt của mình sẽ giúp mọi
người có thể tránh việc mua, cài đặt, nâng cấp hệ điều hành,
chương trình xử lý văn bản, bảng tính, cơ sở dữ liệu, trò chơi, bách
khoa tòan thư, và các ứng dụng khác từ cửa hàng phần mềm. Thay vào
đó, ông lý giải rằng người ta có thể có được những gì họ muốn đơn giản
chỉ cần bấm chuột vào các đường link trong cửa sổ trình duyệt.
Andreessen cũng tin rằng, trong tương lai không xa, tất cả mà một người
cần có là một chiếc máy vi tính có kết nối Internet và trình duyệt
Netscape Navigator. Những sản phẩm phổ biến như Windows, Word, Excel,
Quicken sẽ không còn cần thiết.
Những tuyên bố mạnh bạo của Andreessen đã được Văn phòng đầu não của
Microsoft ở Redmond, Washington hết sức lưu ý. Giám
đốc điều hành (CEO=chief executive officer) Bill Gates hiễu rõ rằng:
công ty sở hữu trình duyệt sẽ có sức ảnh hưởng lạ thường đến cách mà
người ta dùng để lướt Web. Những lời nói của Andreessen cứ vang mãi, và
Bill cảm thấy khó chịu với sự thống lĩnh áp đảo của Netscape
trong lĩnh vực trình duyệt.
Trong nổ lực nhằm cung cấp một giải pháp thay thế Netscape, Microssoft nhanh chóng sẵn sàng một trình duyệt mới mà họ gọi là
Internet Explorer(IE). Với chiến lược quen thuộc, Microsoft bắt đầu tung trình duyệt IE miễn phí cho tất cả người dùng.
Vào năm 1998, Microsoft tích hợp phiên bản IE miễn phí vào Hệ điều
hành Windows. Bởi vì các máy tính mới thường được cài sẵn Hệ
điều hành này, IE đã được thêm vào một cách hữu hiệu như một thiết bị
tiêu chuẩn cho mỗi máy tính được bán ra cuối năm 1998. Ngòai
ra, Microsoft cũng thỏa thuận và dàn xếp tài chính với Apple để bảo đảm
rằng IE cũng được cài trên các máy Macintosh.
Không thời điểm nào lại tàn phá Netscape hơn nữa. Với Mosaic đã bị
triệt tiêu, công ty chỉ mới bắt đầu thu tiền người sử dụng trình
duyệt Navigator. Công ty vừa cân bằng lợi nhuận đầu tiên. Trong nổ lực
tuyệt vọng để giành lại thị phần, Netscape buộc phải cho không
sản phẩm chủ đạo kéo theo sự thua lỗ về tài chính.
Nhưng túi tiền của Microsoft sâu hơn Netscape, và không phải mất
nhiều thời gian để Microsoft thống lĩnh phần mềm duyệt Web. Vào
năm 2000, IE của Microsoft đã chiếm 80% thị phần trình duyệt. Tập đòan
Netscape, cuối cùng bị American Online thâu tóm. Dù Netscape
Navigator vẫn còn, xong thị phần của nó tiếp tục bị thu hẹp lại.
Ngày nay, hơn 90% trong tổng khỏang 500 triệu người theo phỏng đóan
sử dụng Internet dùng IE để truy cập máy chủ World Wide
Web.
Sự phát triển nhanh chóng của World Wide Web đã được lưu ý bởi cha đẻ ra
chúng. Tim Berners-Lee và các nhà nghiên cứu tại CERN đã
quyết định lập ra một tổ chức Quốc tế để hướng dẫn việc phát triển Web.
Tổ chức này, được biết với tên World Wide Web Consortium(W3C), chịu
trách nhiệm quyết định sự phát triển của Worl Wide Web bằng cách
thiết lập các tiêu chuẩn kỹ thuật. Những thông tin mới nhất về tiêu
chuẩn W3 có thể được tìm thấy tại địa chỉ Web hay Uniform Resource
Locator(URL) tại: http://www.w3.org..
Vào năm 1995, World Wide Web bắt đầu được thương mại hóa. Các tập
đòan lớn như AT&T, Digital Equipment Corporation, IBM,
MCI, Novell và Sun Microsystems thiết lập các máy chủ Web để cung cấp
thông tin và thông tin thị trường cho bất cứ ai có máy vi tính kết
nối Internet và trình duyệt Web.
Vào lúc đầu, Web server chỉ dành riêng cho cho những ai giàu có hoặc
là quà tặng kỹ thuật. Đó là vì Web Server mắc tiền và khó cài
đặt và bảo trì.
Phán đóan được cơ hội, một vài hãng máy tính đã bắt đầu thiết lập Web
server để cho thuê với giá thích hợp. Ngay cả một số còn cho miễn
phí để đổi lại quyền đặt các quảng các trên tất cả các trang mà người
dùng phát triển. Bởi vì chúng họat động như một Electronic Host,
những Server như vậy còn đựơc gọi là WEB HOST.
Ngày nay, bất cứ ai cũng có thể có được chổ trống trên máy chủ để đặt
trang Web. Và ngay cả một em bé 10 tuổi cũng có thể thiết kế
được trang Web. Có rất nhiều Web server cho chúng ta chổ trống để đặt
trang web hòan tòan miễn phí. Vào thời điểm này đã có hơn
500,000 máy chủ và hàng triệu trang web chứa nhiều thông tin đang họat
động.
Riêng với cha đẻ của World Wide Web, Tim Berners Lee đã được Hòang Gia Anh phong tước Hiệp Sĩ, danh hiệu cao qúy này dành cho
ông vì những đóng góp rất tích cực trong việc phát triển nền văn minh nhân lọai.
Đồng thời ông còn được công nhận là nhà phát minh quan trọng thứ 2 trong thế kỷ 20 sau Albert Einstein.
Hết Bài 1.
Nguồn: Sưu tầm Internet